Thứ tư, sau CN XVIII TN
“Lòng tin của bà mạnh thật!”
(Mt 15, 21-28)
Trước hết chúng ta được mời gọi hình dung ra nỗi khổ của người mẹ có đứa con gái bị quỉ ám: “Lạy Ngài là con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi! Đứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở lắm!” Tai họa của người con cũng là nỗi khổ của người mẹ, và chung quanh người mẹ con có người cha, anh chị em, bạn bè và những người thân yêu. Ước gì những người con, và tất cả chúng ta đều là những người con, ý thức được sự liên đới sâu rộng trong đau khổ cũng như trong niềm vui của từng người.
* * *
Trở lại với người mẹ đau khổ trong bài Tin Mừng, chúng ta chắc chắn rất ngạc nhiên, vì thái độ của Đức Giê-su:
Ø Khi nghe bà kêu xin lần đầu, “Người không đáp lại một lời”!
Ø Lần thứ hai, khi các môn đệ chỉ xin Ngài cho bà về thôi, thì Ngài trả lời: “Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Ít-ra-en mà thôi”!
Ø Và lần thứ ba, khi bà kêu xin một lần nữa, cách Ngài trả lời có thể không chỉ làm nản lòng, mà con làm mất lòng người nghe: “Không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con”!
Khi suy niệm, chúng ta có thể tự hỏi, tại sao Đức Giê-su lại có phản ứng từ chối càng lúc rõ ràng và mạnh mẽ như thế? Thái độ của Đức Giê-su làm cho chúng ta ngạc nhiên, nhưng lòng tin mạnh mẽ và khôn ngoan của bà cũng phải làm cho chúng ta ngạc nhiên: lòng tin mạnh mẽ, vì bà kiên trì kêu xin, như chính Đức Giê-su xác nhận: “này bà, lòng tin của bà mạnh thật”; lòng tin khôn ngoan, vì bà dựa vào chính Lời Chúa để diễn tả lòng ước ao của mình: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống”! Trong lời nói tuyệt vời này của người mẹ, lời nói khiến Đức Giê-su phải động lòng, chúng ta còn nhận thấy thái độ khiêm tốn không ghen tị: bà tự nhận mình là thân phận dân ngoại và không ghen tị với dân được chọn là Israel.
Khiêm tốn không ghen tị, đó chính là tâm tình sâu xa mà Chúa chờ đợi nơi bà, nơi mọi người chúng ta, khi trong lịch sử cứu độ, Chúa ưu tiên đi vào tương quan với một dân tộc, với một số người được tuyển chọn, để qua đó bày tỏ cho chúng hiểu, thế nào là tình yêu Thiên Chúa, vì tình yêu chỉ có thể được diễn tả và được hiểu trong tương quan một-một; và vì đó là tình yêu Thiên Chúa, nên mọi người được mời gọi “khiêm tốn không ghen tị”, mở lòng ra để đón nhận cũng một tình yêu thương xót như thế, được ban cho từng người, vốn là “những người ngoại”, như người phụ nữ có lòng tin mạnh mẽ.
* * *
Cuối cùng, vẫn còn một điều phải làm cho chúng ta ngạc nhiên nữa: lòng tin của người mẹ cứu được người con. Đức tin của người này cứu được người kia; chính vì thế chúng ta được mời gọi cầu nguyện cho nhau, cho người còn sống, cũng như cho người đã chết. Vì Chúa là tình yêu, Ngài cũng mến thương những người chúng ta thương mến trong Chúa. Chân lí này được kể lại khắp nơi trong các Tin Mừng.
Lm. Giuse Nguyễn Văn Lộc, SJ