- “Tại sao bà cứ nhắc mãi chuyện cũ của tôi, tôi nghĩ rằng bà đã quên rồi chứ, không phải bà đã tha thứ cho tôi rồi hay sao ?”
Vợ nói:
- “Quả thật là tôi đã tha thứ cho ông rồi và cũng đã quên mất chuyện đó, tôi chỉ muốn xác định chút xíu là ông không quên cái chuyện mà tôi đã tha thứ cho ông rồi.”
Suy tư:
Có mẫu đối thoại như thế này:
- “Môn đồ nói: Lạy Chúa, xin đừng nhớ những tội của con.”
- Thiên Chúa trả lời: Tội, tội gì, con bất tất phải kích động trí nhớ của Ta, bởi vì Ta đã quên nó từ rất lâu rồi.”
Thiên Chúa là Đấng hay quên những tội lỗi của những tâm hồn thống hối ăn năn, và mau mắn ban ơn cho những kẻ thành tâm tìm kiếm Ngài.
Chúng ta thường hay quên những việc tốt đẹp mà tha nhân đã làm cho mình, và nhớ dai những gì mình đã làm cho tha nhân; chúng ta thường hay quên những khuyết điểm to lớn của mình và nhớ mãi những khuyết điểm nhỏ của tha nhân, đó không phải là việc không công bằng đó sao ?
Nhớ mãi những khuyết điểm của mình để sửa đổi, quên ngay khuyết điểm của anh em để tha thứ.
Yêu và hay quên là bí quyết của người môn đệ của Đức Chúa Giê-su vậy.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Dịch và viết suy tư